Có sai không, khi mà những kẻ
Yêu cảnh chiều tà là mang nỗi buồn vương?
Đúng hay chăng, khi tim rung động
Vì vẻ đẹp khi nắng tắt chiều buông?
Khi nắng chiều, vẫy vùng rồi vụt tắt
Thấy trong lòng vương một chút ưu tư.
Này ai ơi, tim tôi mong manh lắm
Nên dễ sa vào vẻ đẹp buổi chiều buông.
Thấy trong lòng vương một chút ưu tư.
Này ai ơi, tim tôi mong manh lắm
Nên dễ sa vào vẻ đẹp buổi chiều buông.
Tim tôi không buồn,
Nhưng tôi nhạy cảm
Trước vẻ đẹp, cùng
Cảm xúc thế nhân
Nhưng tôi nhạy cảm
Trước vẻ đẹp, cùng
Cảm xúc thế nhân
Một lời đáp, thay cho lời
kết
Cần làm chi một nỗi u buồn
Khi trái tim ngập tràn cảm xúc
Nhìn mây chiều, tôi mãi bâng khuâng
Cần làm chi một nỗi u buồn
Khi trái tim ngập tràn cảm xúc
Nhìn mây chiều, tôi mãi bâng khuâng
![]() |
| Ảnh trên mạng |

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét