Thứ Năm, 18 tháng 8, 2016

GÓC THƠ TÔI: GIẬN

Giận!
Nhiều khi giận lắm, chẳng nói nên lời
Những khi ngang bướng, lúc em vô tâm
Hứa với lòng, cho em chừa nhé
Anh giận rồi, ứ thèm quan tâm em đâu

Nhưng không hiểu sao, mỗi lần em nũng nịu
Lại xiu lòng, ý chí lại lung lay
Không! Lần này anh giận thiệt đó!
Đừng có dỗ, không có nguôi đâu

Mắt long lanh, em nhìn anh tình tứ
“Đừng giận anh nhé, em thương nhiều”
Giọt mồ hôi anh chảy dài trên trán
Làm sao đây, phải làm sao đây?
Vững vàng lên, kiên cường mà giận
Giận em một lần, cho em biết sợ anh
Em nhẹ nói:
“Anh, giận thật phải không anh?”
Ánh mắt em chuyển màu đen sắc lạnh
Trong ánh mắt, đầy phong ba bão tố.
Chết anh rồi, lần này ai giận ai?
Anh nhớ lại, những lúc em giận dỗi
Mấy ngày trời, bỏ mặt mình anh
Bánh ngọt, đồ đẹp không cần chi hết
Em giận rồi, anh lại cực thân tàn
Vò đầu bức tóc, nghĩ kế dỗ dành
Giờ nhớ lại, anh còn đổ mồ hôi lạnh.
Thôi  không dám nữa, anh chừa!
Chỉ giận đùa, đổi gió tí chút cho vui

Em cười, em lại nũng nịu
Mắt ngây thơ, lại ôm vào lòng anh
“Em biết mà, anh thương em nhất
Giận em rồi, anh buồn chứ ai”

Làm nam nhi, phong ba chẳng ngại
Nhưng khắc lên, chút kinh nghiệm cho đời
Yêu một cô gái, đừng nên giận dỗi

Giận rồi bị giận, dỗ dành cực thân!
Ảnh trên mạng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét