Thứ Tư, 3 tháng 8, 2016

CÂU CHUYỆN SINH RA TỪ NHỮNG PHÚT GIÂY RẢNH RỖI

    Này em,...sao nước mắt em rơi khi anh sưởi ấm em bằng đôi tay đầy nắng ấm? Em không phải mùa đông, sao trái tim em giá lạnh đến từng ngóc ngách sâu thẳm xa xôi? Em thuần khiết dù trái tim âm độ, em mang sự tươi mát đến xua tan những ngày oi bức trong anh...em ơi, rồi ngày mai, ánh nắng ấm sẽ sưởi ấm trái tim em, làm tan chảy bức tường giá lạnh ngăn cách bấy lâu nay. Em nhẹ nhàng bay đi cùng ánh nắng nhạt, để lại mình anh, cùng những giá lạnh còn sót lại từ em....
    Cảm ơn bạn đã đọc bài viết diễn tả............... cục nước đá của mình. Hì hì hì
Ảnh trên mạng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét