Chiều nay gió lộng, nắng ngã vàng
Phủ lên vườn rộng, tòa nhà xưa
Tiếng lá rì rào, bảo tàng chiều nay
Giữa phố thị, ồn ào và tất bật
Có một nơi, còn giữ lại yên bình
Hàng cổ thụ vươn tàn cao tỏa bóng
Gió dòng sông, đem hơi mát ngày hè
Bao nhiêu năm, bao nhiêu đời nhân thế
Tòa cổ kính, lặng lẽ ngắm
thế nhân
Dáng uy nghi, khung cửa sổ vòm mái
Hàng rào sắt, song thẳng
đứng vươn trời
Thời Pháp kia, nơi đây sở tham biện
Nơi đầu não, của chế độ hung tàn
Thuở Trúc Giang*, lại làm dinh tỉnh trưởng
Hai năm trời, che chở người
anh hùng **
Có vị tá , giấu mình trong lòng giặc
Vị tỉnh trưởng, nhà tình báo tài ba.
Bao nhiêu năm, bao thăng trầm thế sự
Ngày hôm nay đã trở thành chứng nhân
Nơi lưu giữ, lịch sử và kỉ niệm
Của xứ dừa, xứ Đồng Khởi anh hùng
Buổi chiều nay, tôi lang thang lặng lẽ
Giữa khoảng sân, hàng cổ thụ bao đời
Cây hoa Sứ, vươn mình tỏa hoa trắng
Tôi thẩn thờ nhìn hoa trắng nhẹ rơi.
_Quang_
*Trúc Giang: Thời VNCH tỉnh Bến Tre được đổi thành tỉnh Kiến Hòa, tỉnh lị là Trúc Giang
** Đại tá tình báo Phạm Ngọc Thảo (1922-1965) từng âm thầm hoạt động với cương vị Tỉnh trưởng tỉnh Kiến Hòa trong 2 năm (1960-1962)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét