Thứ Hai, 5 tháng 9, 2016

KÍ ỨC LÀ NƠI...


Kí ức là nơi…
   Lần đầu tiên anh gặp một cô gái. Ánh mắt ngây thơ, khuôn mặt xinh tươi trong buổi học đầu tiên. Là tình bạn thân, thuần khiết và trong sáng. Anh với em chỉ muốn mãi một tình bạn đẹp như vậy mà thôi. Mãi quan tâm nhau như những người bạn.
Kí ức là nơi…
   Là khi mình nói ít hơn, có chút thẹn thùng mỗi khi nhìn vào mắt nhau. Và chúng ta đều biết rằng chúng ta không thể tiếp tục làm bạn thân. Nhưng vẫn băn khoăn không dám nói ra vì không biết ai kia có tình cảm với mình hay không? Chúng ta đã biết yêu.
Kí ức là nơi…
   Rồi một ngày, anh đã không còn đủ chỗ trong tim để chứa nổi những lời anh muốn nói. Anh phải nói cho em nghe. Anh muốn kết thúc tình bạn thân. Ánh mắt em vừa hạnh phúc mà cũng vừa ngỡ ngàng. Em quay lưng đi bỏ lại mình anh. Cảm xúc trong anh và em rối bời.
Kí ức là nơi…
   Chúng ta lại đối diện nhau. Anh đã hỏi “ Chấp nhận nhé?”. Em đã gật đầu và ôm thật chặt lấy anh. Giọt nước mắt hạnh phúc vỡ òa trong đôi mắt long lanh. Chúng ta yêu nhau.
Kí ức là nơi…
   Những buổi chiều, anh dắt tay em. Chúng ta cùng nhau đi dạo trên những con đường cuối thu. Rồi em khẽ tựa vào vai anh, mình cùng ngắm dòng sông khi phố đã lên đèn. Tất cả thật là đẹp như tình yêu của chúng mình. Chúng ta hạnh phúc bên nhau
Kí ức là nơi…
   Em giận dỗi, khi thấy anh nói chuyện với một cô gái xinh đẹp. Anh thì nổi điên khi em đi đâu cả ngày mà anh không liên lạc được. Rồi cuối cùng nhận ra, những dỗi hờn và ghen tuông đều do tình yêu  mà ra. Chúng ta quan tâm nhau.
Kí ức là nơi…
   Khi em buồn vì mọi thứ. Em chán cuộc sống này. Anh đến bên em, ôm em vào lòng. Chở em đi ăn thật no.  Làm em cười thật tươi và quên đi những nỗi buồn. Anh là chỗ dựa bình yên trong em.
Kí ức là nơi…
   Một tối êm đềm, điện thoại anh đã sáng đèn vì một tin nhắn. Em muốn chúng ta kết thúc. Đơn giản vì đã đến lúc anh và em không còn bên nhau nữa. Em đã chủ động rời xa.  Anh không hỏi lí do. Anh đã không còn làm chỗ dựa cho em nữa rồi. Chúng mình chia tay
Kí ức là nơi…
   Nhiều đêm liền anh không ngủ. Anh nhìn vào những ngày tháng hạnh phúc mà mình bên nhau. Anh cười trong giọt nước mắt. Anh đã hối hận vì tại sao để em ra đi quá vội vàng. Anh thường vào xem facebook của em lúc nửa đêm. Để biết rằng, em vẫn sống tốt. Anh đau vì nhớ
Kí ức là nơi…
   Một đêm thức trắng, anh đã hiểu rằng. Hãy giữ mãi những kí ức đẹp nhất của anh với em thôi. Và anh sẽ quên em. Anh chúc cho em sống hạnh phúc. Anh cũng sẽ đi tìm hạnh phúc mới của đời anh. Anh yêu em nhưng anh không còn đau vì em.
Kí ức là nơi..
   Anh lại gặp em sau bao nhiêu năm. Em vẫn như ngày nào. Mình hỏi thăm nhau mấy câu lơ đễnh. Anh thì vẫn thẩn thờ. Anh nhớ những khoảnh khắc đẹp ngày qua. Anh khẽ mỉm cười vì anh đã có một tình yêu đẹp với em.
Nhưng….
  Với anh. Hiện tại là nơi không có em. Anh đã không còn yêu. Anh đã không còn nhớ và anh đã không còn đau vì em. Vì em mãi mãi là quá khứ. Quá khứ qua rồi thì hãy cho qua. Đừng cản trở tương lai tốt đẹp phía trước, và phá hủy những khoảnh khắc đang có ở hiện tại. Em trong tim anh chỉ còn là kí ức, kí ức đẹp mà thôi.

_Quang_
Ảnh trên mạng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét