Tôi điên, giữa thế nhân đang tỉnh
Hay tôi tỉnh, giữa thế giới đang điên?
Điên cuộc sống, điên tiền bạc
Điên khắp thế gian, đang khóc và đang cười
Người tỉnh, nên người nhìn cuộc sống gian lao
Rồi khóc, rồi than cho thân phận con người
Tôi điên, tôi thấy muôn màu
Nên tôi cười, vì cuộc sống chẳng có gì lo
Tôi điên, tôi không cần tiền bạc
Không cần giàu sang, địa vị danh cao
Người tỉnh ngày đêm nghĩ suy
Nghĩ thật nhiều, vì một chút lợi danh
Tôi điên, tôi tự tạo chút ít niềm vui
Nhìn trời mây bay, tôi cũng đủ cười
Người tỉnh, tự tạo chút những gian nan
Rồi lại gian lao, thức trắng đêm dài
Tôi khác người, tôi cười khắp chốn
Họ tỉnh nên họ nghĩ tôi điên,
Nhưng ai biết, tôi cũng đã từng tỉnh
Tỉnh để thấy cuộc đời, cần những người điên
Điên, để biết vui, để biết cười
Để biết cuộc sống vẫn dễ thở
Để biết dù khổ đau hãy mỉm cười
Hãy biết thư thái, hãy biết nhìn mây trôi
Hãy ngủ thật ngon, như đứa trẻ
Hãy bớt ganh đua cho nhẹ lòng
Rồi mai thức dậy, ta sẽ tỉnh
Sẽ thấy con đường, sẽ thấy bình minh
Ai tỉnh ai điên do mình chọn
Tôi tỉnh mà mọi người nghĩ tôi điên
Tôi không buồn, tôi chẳng quan tâm
Tôi sẽ điên nhưng tâm vẫn tỉnh
Để nhìn đời bằng đôi mắt người điên.
_Quang_

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét