Trời sinh cũng một kiếp đời
Kẻ thì lầu các, người sống mái tranh
Người thì nhàn hạ an nhiên
Lưng còng nặng gánh phận người long đong
Mắt sầu đã ngấn vết nhăn
Những trưa nắng gắt, bóng gầy dáng trơ
Một mâm, một thúng đồ đời
Vai mang nặng gánh, chân hoài đã chai
Tay bưng một chén cơm khô
Có vài con cá, nghẹn lòng bữa cơm.
Hỏi trời mà trời thấu cho?
Kiếp người sao lắm phận người gian truân
Dù mưa, dù nắng, dù đau
Ngày ngày vẫn phải bước ra bạc đời.
Thân kia đã vướng bụi trần
Thôi thì sướng khổ dặn lòng vẫn vui
Vui vì một ván cờ trưa,
Vui vài người bạn tâm giao ngày hè
Đời kia biết trước chẳng bằng
Thôi thì cứ sống trọn
vẹn ngày này.
_Quang_
![]() |
| Ảnh mạng |

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét