Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016

GIẢ ĐỊNH CHO NGÀY HÔM QUA

Nếu như ngày hôm qua, khi còn là một cậu học trò nhỏ. Tôi thật sự hiểu được yêu là đôi khi phải biết nhẫn nhịn, thì những lúc giận hờn, tôi đã không im lặng mà quay đi mà tôi sẽ ôm thật chặt ai kia trong lòng, sẽ nói rằng dù thế nào đi nữa hãy cùng nhau đi hết con đường ngày mai…
Nếu ngày hôm qua, khi tôi hiểu rằng cuộc sống là một ly cà phê thiếu đường, chỉ có  vị đắng, thì tôi đã không cố mà đi tìm đường để khoấy ngọt cà phê. Mà tôi sẽ học cách thưởng thức vị đắng của một ly cà phê …
Nếu hôm qua, tôi biết cách im lặng, thì hôm nay tôi đã không phải suy nghĩ nhiều về những lời của mình đã từng nói ra…
Nếu thật sự có một chữ “Nếu” cho ngày hôm qua, và bạn là người đặt cho nó những giả định rằng lúc đó bạn sẽ như thế nào.  Bạn có muốn thay đổi nó?
Có lẽ sẽ có hàng trăm chữ “Nếu” bạn muốn nói ra. Ai cũng vậy, suốt một hành trình dài từ lúc lọt lòng cho tới khi già nua, cái chúng ta gặp nhiều nhất không phải là con người, tiền bạc hay gì khác mà đó chính là sự sai lầm, sự vấp ngã. Nhiều lắm những bước đi sai lầm, có khi những sai lầm đó mang đến cho chúng ta biết bao là nỗi đau, sự nuối tiếc. Cho nên từ “Nếu”  thường đi kèm theo cả trăm cái giả định về ngày hôm qua. Chỉ mong rằng ngày hôm qua là những việc xảy ra như cái mà mình đang giả định chứ không phải cái sự thật phủ phàng.
Nhưng có khi nào chúng ta nghĩ lại, nếu như ngày hôm qua chúng ta làm khác đi nó đã từng, mọi chuyện sẽ tốt hơn?
Nếu ngày xưa tôi giữ được người yêu tuổi học trò, thì hôm nay chắc tôi sẽ không  gặp được một người thật lòng yêu thương tôi hơn cả bản thân mình ngày hôm nay. Nếu ngày xưa tôi học được cách thưởng thức cuộc sống là một li cà phê đắng thì ngày hôm nay có lẽ tôi đã quên luôn vị ngọt của đường, trong đầu tôi sẽ chỉ còn vị đắng của cuộc sống mà thôi. Ngày xưa có thể mỗi bước đi sai lầm đều mang cho tôi một nỗi đau, nhưng nó cũng dạy cho tôi những bài học. Những bài học đánh đổi bằng thương tổn và nỗi đau.

Bây giờ cho dù tôi đặt ra bao nhiêu giả định cho ngày hôm qua, nhưng một ngày nào đó khi thật sự có thể dùng chữ “Nếu” để thay đổi ngày hôm qua. Thì tôi chỉ muốn một lần dung chữ “Nếu” mà thôi. Đó  là Nếu như chữ “Nếu” không thể thay đổi ngày hôm qua. Bởi, dù sai lầm, dù vấp ngã nhưng tôi không bao giờ hối hận vì những sai lầm đó và tôi thầm cảm ơn vì nhờ những sai lầm mà có tôi của ngày hôm nay.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét